Bố mẹ mất sớm, Thảo sống cùng bà nội trong một ngôi nhà ngói nhỏ bên cánh đồng. Tuy còn nhỏ nhưng con bé vô cùng hiểu chuyện, lại ngoan ngoãn, là niềm tự hào của bà Hoa.Cho đến một ngày Thảo bị một nữ quỷ với hình dáng gớm ghiếc nhắm trúng muốn bắt con bé đi. Mắt nữ quỷ lồi ra như con ố bươu phát ra ánh sáng đỏ như máu, chiếc lưới dài tím đen uốn éo quấn quanh cổ trông vô cùng kinh khủng.Tiếng cười ré lên lanh lảng trong đêm đen tĩnh lặng:“ He…he..he… đến lúc rồi.. đến lúc rồi…”