Diệp Thanh Thanh xuyên thành một cô nương nhà nông thời cổ đại, nhà nghèo xơ xác chỉ có bốn bức tường, cha chết yểu, ông bà nội chê mẹ nàng khắc chồng nên đuổi cả nhà ra khỏi cửa.
Nhìn người mẹ đang bụng mang dạ chửa, ca ca khờ khạo, muội muội gầy gò ốm yếu, Diệp Thanh Thanh ngày ngày vắt óc suy nghĩ cách để cả nhà được ăn no mặc ấm.
Lên núi săn thú, xuống sông bắt cá, nghiên cứu món ngon, mua ruộng mua đất, sửa nhà dựng cửa, mở cửa hàng, nàng từng bước dẫn dắt cả nhà làm giàu, cuộc sống ngày càng khấm khá...
Thời gian thấm thoắt trôi qua, Diệp Thanh Thanh trưởng thành và đã đến tuổi thành gia lập thất. Nàng bị ép gả cho một vị phu quân đã "chết yểu", nhưng bất ngờ lại trở thành Hầu phu nhân mà người người ai cũng ngưỡng mộ.
Chốn thành thị phồn hoa đầy rẫy thị phi, Diệp Thanh Thanh gom hành lý, dự tính quay về quê làm ruộng. Ai ngờ bị phu quân bệnh tật cản lại: "Phu nhân, nàng quên mang hành lý rồi."
Diệp Thanh Thanh sờ vào bao hành lý căng đầy ngân phiếu, lắc đầu: "Không quên gì cả!"
Phu quân yếu ớt của nàng ung dung trèo lên xe ngựa: "Nàng quên mang theo vi phu rồi."