Chị gái tôi được hệ thống “Càng lười càng may mắn" ràng buộc, trong khi tôi thì bị hệ thống “Càng cố gắng càng bất hạnh" trói buộc.
Vì vậy ngày ngày chị ấy chẳng cần làm gì mà vẫn trở thành nữ thần học đường được mọi người yêu mến.
Còn tôi, dù thức khuya học bài, vẫn chỉ là một đứa học dốt vừa béo vừa ngu ngốc.
Chị tôi nói rằng đời này tôi sinh ra là để làm nền cho chị ấy.
Nhưng ba tháng trước kỳ thi đại học, hệ thống bỗng nhiên bị trục trặc.