Tóm tắt
Nhà của Trần Tri Cảnh phá sản.
Mọi người đều chế giễu anh ta, tránh xa như tránh rắn rết.
Cô vợ sắp cưới thanh mai trúc mã cũng khinh bỉ anh ta.
Chỉ có tôi mang anh ta về nhà.
Tôi mua cho anh ta những món ăn Pháp mà chính mình còn không dám ăn, làm nhiều công việc bán thời gian để nuôi anh ta.
Vì anh ta, tôi đã dốc hết tất cả.
Cho đến khi tôi tình cờ nghe được cuộc nói chuyện giữa anh ta và bạn bè:
“Anh Trần, anh định chơi đến bao giờ? Đừng nói là anh thật sự thích con nhỏ què đó nhé!”
Trần Tri Cảnh ôm cô vợ sắp cưới, nhận ly rượu từ tay bạn:
“Rất thú vị, không phải sao?”
Tôi lặng lẽ quay người rời đi.
Anh ta không biết rằng, tôi tốt với anh ta chẳng qua là để trả lại ân tình của gia đình anh.
Thế nhưng sau này, vị thiếu gia cao cao tại thượng ấy lại ngày đêm đứng dưới nhà tôi, cầu xin tôi hãy nhận nuôi anh ta thêm một lần nữa.